Lòng
ơi mở từng trang tuyệt huyết!
Đưa
nhau về bến nguyệt vườn sương
Mang
mang cát bụi lên đường
Trăng
cổ độ ố màu tang hải
Trải
thu phần quan tái vài bông
Nao
nao gió giục sang hồng
Rụng
bao nhiêu cánh giữa lồng nhân sinh
Nay
buổi hội trời xanh rắc lá
Ta
cũng sầu mở quá độ chơi
Ghé
trong mây trắng môi cười
Một
xe cát bụi xô người ra đi
Quần
anh hội từ ly độ trước
Tinh
anh còn vương bước lưu ly
Cao
xanh đánh đổ xuân thì
Một
dây vô ảnh buộc chi mấy lòng!
Ta
uống cạn giòng trong bích ngạn
Cuộn
tâm bào ức vạn sinh linh
Quá
giang ca ngộ cô tình
Lấp
mầm sinh tử như mình như ai
Người
thoáng hiện di hài cuối nguyệt
Bao
nhiêu lần bất tuyệt hư không
Hồn
đau nhỏ máu tơ đồng
Mấy
cung hồ rợn mênh mông gió gào
Sông
nước chảy chiêm bao máu rạn
Chén
vàng thanh ngồi nán đêm sương
Mây
trôi lớp lớp vô thường
Trời
xanh còn lại con đường chim bay
Chung
tuyệt huyết ngùi say phần tử
Ai
giang đầu phấn nữ u hương
Mây
bay bay mãi con đường
Tà
dương mờ lấp chín phường thảo hoa
Vin
sắc máu trong tòa hồng sử
Tay rung
mầu lữ thứ cô hương
Lạnh
nghe hồn réo mười phương
Ngợp
lòng hoa huyết buốt xương tương tàn
Ai
ước vội bên ngàn gió thẳm
Ai
buồn lay trên dặm lau khô
Lênh
đênh ngoài biển nhấp nhô
Và
ai trên nẻo mờ hồ hàn giang?
Người
vất vưởng tận hang cùng cốc
Kiếp
lạc loài oan khốc kêu sương
Máu
khô thịt nát bên đường
Rợn
mầu tinh huyết đò dương đắm chìm
Phơi
xương trắng ngoài đêm cát lạnh
Vùi
đó đây từng mảnh thân non
Đất
bay đá chạy chi còn
Bi
thương cổ lục héo mòn tân thanh!
Trường
thu hận, tan tành sông núi
Bao
mạng người làm củi nung tim
Mây
ơi nở nụ im lìm
Chở
hồn hoa trắng bay tìm tình tang!
Em
phai máu điều Lan Lý Huệ
Lạc
mê đồ gót xế phần ma
Sương
phồn nội phấn nhìn ra
Ngàn
xanh xa ngút bóng tà nhân gian
Ta
dừng lại bên Đàn Lưu Huyết
Rót
linh hồn xuống huyệt trăng khơi
Hãy
ra chơi Cõi Ngoài Trời
Những
anh hồn cũ bên đời lưu linh
Nghìn
thu trước ai tình xanh mắt
Nghìn
thu sau hiu hắt hồn hương
Cùng
nhau về tụ đầu sương
Long
lanh chút mộng cuối đường tài hoa
Mây
thanh vắng phai nhòa bào ảnh
Hồn
xa đưa về cảnh non thu
Hợp
tan với bóng sa mù
Mang
hài cái lá đi dù cái mây
Vui
lăn lóc theo bầy chim cá
Ca
ngâm tràn lan má liên môi
Bao
nhiêu thị vọng qui hồi
Còn
trong biển lục chỗ ngồi nước xanh
Xa
xăm quá, tinh thành sao tới?
Hỡi
người ơi vợi vợi sầu thương!
Chiêu
ca một độ lên đường
Gọi
hồn vô trú du phường trăng chơi
Non
nước cũ rạng ngời sông núi
Trời
trong xanh muôn tuổi thơ ngây
Nước
trôi mây cuốn chưa đầy
Ngày
sương nắng biếc hồng rây ánh vàng
Xưa
lễ hội mơ màng nghiêng bóng
Bao
nhiêu chiều ước vọng chưa xanh
Nay
ta mở hội lá cành
Người
em Nguyên Thủy đạp thanh phương nào?
Về
đây ngát sương sao dạo khúc
Đàn
tơ xanh phổ lục từ bi
Cỏ
cây bến rạng lâm ly
Trăng
hoa một độ xuân thì mang mang
Mây
gió nổi trôi ngàn bước mộng
Bàn
chân không lùa sóng vô biên
Ta
đi dạo khắp cõi miền
Này
là phố thảo kia triền xóm hoa
Sao
biết được đâu là thanh sắc?
Buồn
mà chi mưa nắng như không!
Vườn
Sơn người áo y hồng
Bay
bay dưới cội ngô đồng đùa sương
Nghiêng
đôi nhánh liễu dương làn tóc
Hé
đôi môi hồng ngọc bờ hoa
Mắt
soi dịu ánh dương hòa
Chín
từng thanh khí chói lòa hào quang
Trang
tái thế trần gian mới mở
Ta
với người hồn vỡ nguồn cơ
Mới
hay trăng nước đường tơ
Từ
xưa reo sáng trong giờ hồng hoang
Ôi
trái đất còn non không tuổi
Lòng
ta vui như núi long lanh
Đi
về một mạch đường thanh
Bàn
chân tân ước bước xanh da trời.
Mùa hạ điêu linh 1972
doanthanhthuyqn@gmail.com