Tuesday, October 17, 2017

Thơ Nguyễn Trường Thắng

Anh Nguyễn Trường Thắng by Thuy Doan
*
CHỊ
(M.T. chị N.M.)
 Ngày ấy hai ta cùng chung lớp
Ban Anh văn có bốn nữ sinh
Chị lớn nhất là người xinh nhất
Giọng ngâm thơ chìm đắm sinh linh
Tôi ngồi dưới mải mê nhìn ngắm
Mái tóc dài buông kín bờ vai
Trong một phút vô tình thảng thốt
Tôi đưa chân chạm phải gót hài
*
Chị khoáng đạt  bao dung  lặng lẽ
Tôi ngất ngây trong cõi cuồng si
Bỗng có bạn vô tình nhìn thấy
Chị mỉm cười  chẳng nói năng chi
*
Năm cuối cấp chiến tranh bùng nổ
Mái trường xưa thành trại đóng quân
Tôi và chị mỗi người một ngả
Lòng nghẹn ngào  tê tái  bâng khuâng 
*
Rồi từ ấy  dòng đời trôi nổi
Tôi rời quê mờ mịt xa khơi
Chị lưu lạc phương trời viễn xứ
Ôi bao năm biền biệt tăm hơi
*
Mãi gần đây  tuổi trời sắp cạn
 Tôi hay tin chị ở trời Tây
Chợt sống lại một thời dĩ vãng
Nghe đáy lòng gợn sóng ngây ngây
 * 
5/2009