SƯ TỬ TUYẾT BỜM XANH
*
Milarepa, người ham ngủ
Thỉnh thoảng Milarepa (1), người du ca đắc đạo cũng rời cảnh độc cư núi rừng để về làng mạc Tây Tạng. Có lần ngài ngủ trong một tu viện, và vì ngài trông như một kẻ tu khổ hạnh hoang dã, không ai biết đến nên các vị Lạt-ma cho ngài nằm trước cửa một phòng nhỏ của vị Tăng khác. Không ai để ý đến ngài cả.
Trong phòng vị Tăng sĩ nọ đang nằm, còn Milarepa ngồi trước cửa, nhắm mắt. Vị Tăng nọ thật ra là kế toán trưởng của tu viện, lo lắng cho thu nhập của tu viện, hôm nay không ngủ được. Ông đang lo ngày mai bán con bò bao nhiêu tiền để có lời. Trong đầu ông tính toàn chuyện tiền bạc chi phí, chi li từng bộ phận con bò.
Sáng hôm sau thì xem ra ông đã tính xong, chỉ trừ chưa biết giá cái đuôi bò phải đòi bao nhiêu mới phải. Ông bực mình, lầm bầm cầu nguyện cho đúng phép, thắp cây đèn mỡ bò lên, đốt hương trên bàn thờ rồi bước chân ra ngoài, đạp nhằm lên người của Milarepa.
Thấy áo quần của Milarepa, ông lắc đầu nhìn con người đang nằm sóng soài trên bậc cửa. “Mặt trời lên mỗi lúc một cao, còn ngươi mê ngủ đang nằm đây, không thiền định cũng chẳng cầu nguyện cho lợi ích tập thể, mà tập thể là người nuôi dưỡng ngươi”, ông càu nhàu phê bình, “Thế mà ngươi dám nói mình là tu sĩ ư! Cho và nhận của ngươi là cái gì?”
Milarepa đáp: "Thường thì ta không ngủ lâu như thế này. Nhưng đêm qua ta chẳng được yên giấc vì suốt đêm phải tính lời lỗ về con bò, con bò hôm nay phải bỏ mạng vì ta”.
Vị Tăng nọ kinh ngạc không nói được lời gì. Mặt đỏ hồng, ông nghiêng người trước Milarepa và cảm tạ. Ông đã nhận ra đây là một sứ giả của đức Phật, Ngài đã gửi người đó đến đây để cho ông một bài học quan trọng.
- Tác giả : Surya Das
- Dịch giả : Nguyễn Tường Bách
*
PHỤ CHÚ:
(1) Milarepa: Tên Tây
Tạng có nghĩa “Mila người mặc áo vải khổ hạnh” (1052-1135). Một trong
những thánh nhân nổi tiếng nhất của Tây Tạng. Ông là học
trò của Marpa và bị thầy thử thách khắc nghiệt, cuối
cùng ông được truyền giáo pháp Đại thủ ấn (Mahamudra)
và Naro Chodrug. Ông sáng lập tông phái Kargyupa. Ngày
nay Phật giáo Tây Tạng vẫn còn nhắc nhở về cuộc đời và các
bài ca của ông. Milarepa sinh tại Tây Tạng, gần biên giới Nepal.
Lúc ông lên bảy, cha mất, gia sản bị chiếm đoạt, gia đình ông bị đối
xử tệ bạc. Nhằm trả thù, ông học phép tà và trong một
lần dùng phép, ông giết hại nhiều người. Ăn năn, ông tìm gặp đạo
sư của tông Nyingmapa là Rongton, nhưng vị này khuyên ông nên gặp Marpa.
Ông trở thành đệ tử của Marpa năm 38 tuổi, nhưng suốt sáu năm
ông chỉ được xem là kẻ hầu, và Marpa thử thách khắc nghiệt khiến
ông kiệt sức và gần muốn tự sát. Nhờ vậy ác
nghiệp được trả xong. Marpa bắt đầu cho ông học pháp bằng cách
sống viễn ly cô tịch, truyền giáo pháp Naropa và đặc
biệt dạy phép nội nhiệt. Chỉ khoác một chiếc áo mỏng manh, Milarepa
sống nhiều năm trong cái lạnh của Himalaya, chỉ chuyên tâm thiền
định trong hang động. Sau chín năm độc ẩn, ông bắt đầu nhận học trò, trong
đó có y sĩ Gampopa là người quan trọng nhất. Ông mang giáo pháp cho
đời bằng các bài ca bất hủ.
*